Lịch sử trở nên điện ảnh
Nguyễn Minh Hải
Nguyễn Minh Hải
| 13-06-2025
Nhóm giải trí · Nhóm giải trí
Lịch sử trở nên điện ảnh
Xin chào các bạn 👋
Bạn đã bao giờ bước ra khỏi một bộ phim như Oppenheimer và nghĩ rằng… "Được rồi, đây là cách làm phim lịch sử!" Bởi vì cũng giống vậy.
Bộ phim đó thực sự làm thay đổi cách kể chuyện lịch sử — và nó khiến tôi suy nghĩ: sau một điều gì đó táo bạo và phong cách như vậy, phim lịch sử nên phát triển như thế nào? Đây là những gì tôi đã nghĩ gần đây (và vâng, tôi hoàn toàn là người xem lại đoạn giới thiệu phim để giải trí 😂).

Tại sao Oppenheimer lại có cú đánh khác biệt

Hãy thực tế nào — phim lịch sử thường khá chậm. Nhiều cảnh nói chuyện, trang phục bụi bặm, có thể có một cảnh kịch tính ở giữa. Nhưng Oppenheimer thì sao? Phim ồn ào, nhanh, dữ dội. Câu chuyện vẫn có thật, nhưng lại giống như phim kinh dị. Bạn không chỉ xem lịch sử… mà còn ở bên trong lịch sử.
Điều gì khiến phim hay đến vậy?
✔️ Cấu trúc: phim nhảy qua các mốc thời gian nhưng vẫn có ý nghĩa
✔️ Âm nhạc: căng thẳng liên tục, không im lặng
✔️ Không khí: nghiêm túc nhưng không nhàm chán
✔️ Câu hỏi: phim không chỉ kể lại những gì đã xảy ra, mà còn khiến chúng ta suy nghĩ

Vậy tiếp theo là gì?

Tôi nghĩ sẽ có nhiều đạo diễn áp dụng cách tiếp cận "thông minh nhưng phong cách" này. Không còn kịch bản khô khan nữa. Chúng tôi muốn:
📽️ Cảm xúc lớn
🎬 Góc nhìn bất ngờ
🌀 Nhiều lớp ý nghĩa
Giống như tưởng tượng một bộ phim về Cleopatra — nhưng được kể từ nhiều góc nhìn, với những cảnh quay nhanh và nhạc nền ám ảnh. Hoặc một bộ phim về Tesla — nhưng được quay như một bộ phim khoa học viễn tưởng ly kỳ. Lịch sử không nhất thiết phải chậm rãi để trở nên nghiêm túc.

🧠 Tâm lý học lịch sử

Đây là một sự thật thú vị mà tôi tình cờ phát hiện ra: các nghiên cứu cho thấy chúng ta nhớ những câu chuyện tốt hơn khi chúng ta cảm thấy điều gì đó — sợ hãi, hy vọng, sốc, kinh ngạc. Điều đó có nghĩa là một bộ phim càng giàu cảm xúc và đắm chìm thì nó càng ám ảnh chúng ta. Không chỉ là về những gì đã xảy ra, mà còn về cảm giác của nó.
Vâng, hãy tạo ra sự nổi da gà. Hãy kể cho chúng ta những câu chuyện khiến chúng ta rung động, xúc động và ở lại với chúng ta rất lâu sau khi phần giới thiệu kết thúc.
Lịch sử trở nên điện ảnh

Xin hãy thêm tiếng nói, làm ơn

Đây là một điều khác tôi nhận thấy: Oppenheimer tập trung vào một người đàn ông. Nhưng có rất nhiều câu chuyện chưa được kể trong lịch sử — đặc biệt là từ phụ nữ, người da màu và những anh hùng ít được biết đến. Tôi rất muốn xem nhiều bộ phim đào sâu vào những câu chuyện đó với cường độ tương tự.
Chúng ta hãy vượt ra ngoài các vị vua và tổng thống. Còn các nhà khoa học đằng sau hậu trường thì sao? Các nghệ sĩ trong các cuộc cách mạng? Hay những người bình thường đã định hình lịch sử mà chúng ta thậm chí không nhận ra?

Kết hợp thực tế với sáng tạo

Những bộ phim lịch sử hay nhất hiện nay không ngại thử nghiệm một chút. Điều đó không có nghĩa là bịa ra mọi thứ — mà là sử dụng các công cụ sáng tạo (âm thanh, ánh sáng, biên tập) để cho thấy mọi thứ cảm thấy như thế nào, không chỉ là chúng trông như thế nào.
Lịch sử là cảm xúc. Nó lộn xộn. Nó đầy rẫy những mâu thuẫn. Và những bộ phim hay nhất là những bộ phim nắm bắt được điều đó, thay vì chỉ đọc sự thật từ sách giáo khoa.

Suy nghĩ cuối cùng 💭

Nếu bạn yêu thích Oppenheimer, bạn không đơn độc. Nhưng đừng dừng lại ở đó — hãy yêu cầu thêm nhiều bộ phim lịch sử khiến chúng ta ngạc nhiên, thách thức chúng ta và khiến chúng ta phải băn khoăn.
👉 Bạn nghĩ câu chuyện lịch sử nào xứng đáng được làm lại thành phim? Hãy để lại trong phần bình luận — Tôi muốn nghe lựa chọn của bạn!
Hãy tiếp tục làm cho lịch sử trở nên sống động — từng bộ phim một 🎬✨